CAM KẾT 100% CHUẨN THANH HÓALàm ở Thanh Hóa, chuyển vào Sài Gòn ĐẢM BẢO AN TOÀNSản phẩm sạch, bảo quản cẩn thận GIÁ HỢP LÝChỉ 40k/1 chục nem thôi nhé mọi người

CATEGORY: nemchuathanhhoatphcm

Hiển thị các bài đăng có nhãn nemchuathanhhoatphcm. Hiển thị tất cả bài đăng
nemthanhhoataisaigon.com
nemthanhhoataisaigon.com
[tintuc] Mỗi người con Thanh Hóa nói riêng và những ai đã từng đến Thanh Hóa nói chung, hẳn ai cũng biết rằng: Vùng đất này còn “chất chứa” rất nhiều những “bản sắc”. Một trong số những điều khiến cho “người đi thấy nhớ” kẻ ở thấy “nghiện” đó là món nem chua. Cũng có nhiều nơi có món nem, nhưng có lẽ với Nem chua Thanh Hóa thì lại có một nét rất riêng, rất đặc trưng. Sẽ chẳng có gì đặc biệt với nguyên liệu để làm nem chua là lá chuối (xanh), là thịt nạc, bì heo, tiêu, tỏi, ớt….Điều đặc biệt nằm ở bí quyết trộn gia vị và quá trình cho lên men. Tất cả những điều đó chỉ có thể là những “nghệ nhân” làm nem lâu đời ở vùng đất này mới nắm được và cho cây nem chua không lẫn vào đâu… [/tintuc]
[tintuc](Nem chua Thanh Hóa tại Sài Gòn-Hàng nem mẹ gửi) - Trước mỗi chuyến đi công tác, đi thăm người thân, bạn bè ở nước ngoài, chúng ta thường mất nhiều thời gian, suy nghĩ là nên mang quà quê nào để tặng cho người thân, bạn bè. Mọi người ơi, đất nước tươi đẹp hình chữ S của chúng ta có rất nhiều đặc sản. Mỗi vùng miền, mỗi tỉnh thành lại có những đặc sản riêng. Vậy nên, chúng ta có thể đem chính những hàng quà quê này theo trong các chuyến đi chơi, công tác để tặng bạn bè, người thân. Dù người nhận có gốc gác Việt Nam hay không thì họ vẫn cảm nhận được sự chân thành và chu đáo ở người tặng quà. Một trong những đặc sản mà cửa hàng muốn giới thiệu là nem chua Thanh Hóa. Đặc sản này rất nổi tiếng đến nỗi rất nhiều người lựa chọn để làm quà biếu.



Nếu các anh, chị, em không kịp chuẩn bị nem chua sẵn ở quê Thanh Hóa mang vào Sài Gòn để đáp chuyến bay quốc tế thì hãy yên tâm vì đã có hàng nem Mẹ Gửi chúng em phục mọi người. Nem chua chúng em được làm ở làng nghề nem truyền thống ở Thanh Hóa, sau đó chuyển vào Sài Gòn để phục vụ bà con. Do đó, đây là nem chính gốc Thanh Hóa chứ không phải các cửa hàng mang tiếng bán nem Thanh Hóa nhưng làm trong này.

Nếu các anh, chị, em đã có sự lựa chọn, hãy gọi cho hàng nem chúng em nhé. Mỗi 100 nem chua Thanh Hóa khoảng 3,5kg nhé bà con.
<<03353 000 68 (Em Hương)>> 
[/tintuc]
[tintuc] Nem chua Thanh Hóa tại Sài Gòn-Hàng nem mẹ gửi -  Nhiều bà con, anh chị em đã thắc mắc với Hàng Nem Mẹ Gửi về phí ship nem cao, ví dụ: Mua 20 chục nem hết có 70k mà tiền ship từ Thủ Đức qua Gò Vấp hết 30k rồi hay mua 40 nem có 140k mà ship qua quận 7 hết 40k. blabla...

nem chua thanh hóa tphcm
Đóng gói nem đi giao khách

Hàng nem nhà em dốc lòng tâm sự với bà con, anh chị để mấy ace hiểu và thông cảm. Nem chua là hàng thực phẩm, không để ngoài được lâu. Nem đã chín là phải bảo quản ngăn mát tủ lạnh.

Nên khách đặt, bên em giao ship là ship phải đi ngay chứ không ầu ơ từ sáng đến chiều hoặc qua ngày được. Nhà em buôn bán nhỏ lẻ nên không có thuê mướn nhân viên ship hàng. Thỉnh thoảng anh xã nhà nem rãnh việc hoặc đơn gần thì bên mình mới chạy đi thôi. Còn lại tất cả đơn hàng đều phải quăng lên 5ship trên facebook để mấy bạn chạy. Phí ship của mấy bạn này chắc chắn phải cao hơn bưu điện vì họ nhận hàng đi ngay, ứng tiền trước nữa nhưng mà không cao hơn Grab đâu.

nem chua thanh hóa tphcm
Anh xã rãnh đi giao nem
Tiền ship bên mình báo cho mấy ace là tiền ship mà mấy bạn shipper trên 5ship có thể nhận hàng và đi giao ngay được cho mấy bạn. Tiền ship hoàn toàn do shipper hưởng chứ bên mình chẳng ăn uống gì đâu. Để bán được hàng, bên mình thỉnh thoảng còn phụ thêm cho khách nữa là. Mấy ace khi nhận hàng cứ hỏi shipper là biết vì tiền ship mình cũng ghi 1 mục riêng trong đơn.
Đôi lời "lãi nhãi" mong ace hiểu và ủng hộ bên em nhé. Từ 100 nem trở lên mà đơn nội thành thì mình free ship nhé. hihi
[/tintuc]
(Nem chua Thanh Hoá tại Sài Gòn)- Bài 5: Tận mắt những chuyện kỳ dị chưa từng có trong ngôi nhà lạ lùng ở Thanh Hóa.
Sau hai lần tiếp cận ngôi nhà kỳ lạ chốn rừng sâu, câu chuyện về người phụ nữ có sức mạnh "siêu nhiên" điều khiển cả gia đình sống như "âm binh" ở Thanh Hóa dần hé lộ.
LTS: Tiếp tục chuyện ly kỳ về người phụ nữ điều khiển cả gia đình sống như 'âm binh' ở Thanh Hóa mà Báo điện tử VTC News đã đăng tải: Trong lúc chờ ông bà Dung - Hồ đi làm về, chúng tôi rẽ qua nhà bà Nguyễn Thị Thành và ông Nguyễn Văn Thái. Nhìn từ phía bên ngoài, rất khó nhận ra giữa cánh đồng mía có một con ngõ nhỏ để đi vào. Ngõ ít người qua lại nên cỏ dại đã mọc um tùm. Ở đầu ngõ còn được rào chắn cẩn trọng bởi những cành cây khô gầy, gai góc...
Kỳ 2: Tiếp cận "ngôi nhà âm binh"
Video: Hành trình tiếp cận gia đình sống như 'âm binh' ở Thanh Hóa (Kim Thược)
Những lần tiếp cận thất bại
Trời vừa đổ cơn mưa rào nên ngõ ướt nhẹp và lầy lội. Không thể đi giày nên chúng tôi đành phải đi chân đất lội bộ vào trong. Vừa đặt chân xuống đất đã bị gai rừng đâm đau buốt. Thỉnh thoảng, những vũng nước lớn còn có cả mảnh sành, nếu không cẩn thận là rách chân.
Đi bộ khoảng 100m chúng tôi quan sát thấy một nóc nhà mái lá ẩn dưới những bụi cây um tùm. Xung quanh tối tăm, cô tịch đến mức chúng tôi có thể cảm nhận rõ từng tiếng muỗi vo ve sau những đám lá rừng.
"Dừng lại hay đi tiếp?", bất giác người đồng nghiệp phía sau hỏi tôi.
"Đi tiếp nhưng không đi thẳng. Chúng ta sẽ vòng ra phía sau nhà để quan sát, tránh tình trạng bứt dây động rừng. Nếu họ biết người lạ đột nhập sẽ rất khó cho chúng ta tiếp cận lần sau", đồng nghiệp bảo. Vậy là chúng tôi thống nhất phương án không đi thẳng vào nhà mà chỉ lặng lẽ quan sát từ xa.
Quả thật, nếu không bước vào chúng tôi chẳng nhìn thấy gì ngoài cái nóc nhà thấp lè tè. Bên trong có người hay không và họ đang làm gì đối với chúng tôi vẫn là một dấu hỏi lớn. Sự bí ẩn và câu chuyện của gia đình họ càng thôi thúc chúng tôi phải tiếp cận ngôi nhà này bằng được.

Ngõ chính vào nhà bà Thành lầy lội và nhiều gai góc chắn lối. (Ảnh: Kim Thược)
Thế nhưng, liệu ông bà Dung - Hồ có dám đưa chúng tôi đi vào? Nghe đâu, mới đây có 5 thanh niên sửa điện bất ngờ xông vào đã bị hai người con của bà Thành vác dao đuổi chạy chối chết. Nghĩ đến đây tôi lại hoang mang, lo sợ. Họ là những người không bình thường nên mọi chuyện đều có thể xảy ra.
Vừa ra đến ngõ, chúng tôi gặp được bà Nguyễn Thị Dung, vợ ông Phạm Văn Hồ - Giám đốc Ban quản lý rừng phòng hộ Thạch Thành đi làm về tới. Đi cùng bà Dung lúc này còn có hai cán bộ kiểm lâm, công an và ông Chủ tịch UBND xã Thành Vân.
Có nhiều người, bà Dung tỏ ra mạnh mẽ: "Nào, cô ngồi lên đây tôi chở cô vào bên trong". Nói rồi bà Dung quay chiếc xe máy lao thẳng vào phía bên trong con đường tối om.
Tan mat nhung chuyen ky di chua tung co trong ngoi nha la lung o Thanh Hoa hinh anh 2
Chị Nguyễn Thị Thanh - Con gái đầu của bà Thành ra chặn đường khi thấy có người vào nhà mình. (Ảnh: Kim Thược)
Bóng một người mặc áo bay lướt nhanh qua nóc căn chòi lá thấp lè tè trước mặt. Tôi không kịp định thần xem đó là một người đàn ông hay phụ nữ. Chỉ thấy tiếng quát "Dừng lại!" khiến bà Dung giật bắn mình. Còn tôi chỉ kịp phản xạ bằng cách cất tiếng chào: "Em chào anh ạ!". Bà Dung nhắc nhở: "Chị chứ không phải anh".
Cái bóng áo bay lúc nãy lại vòng ngược lại trước mắt tôi. Lúc này, tôi mới để ý thấy rõ hình ảnh người đứng trước mặt mình.
Bà Dung giọng có vẻ gấp gáp: "Dì Dung đây! Thấy mẹ bảo cho dì vào đây rồi".
"Không, vẫn chưa vô được", người mặc áo bay nói lý nhí trong cổ họng.
"Mà ai cho hắn quay phim. Không phải quay. Để ma hắn ghét cho là không ra gì đâu. Hắn phạt cho đấy!", người phụ nữ mặc áo bay buông lời đe dọa khi nhìn thấy tôi cầm máy quay trên tay.
Bà Dung tiếp tục hỏi: "Bố đâu rồi Thanh? Có ai trong nhà không cho dì vào gặp mẹ một lát thôi?".
Lúc này tôi mới biết đây là chị Nguyễn Thị Thanh (SN 1980), con gái cả của bà Thành.
Tan mat nhung chuyen ky di chua tung co trong ngoi nha la lung o Thanh Hoa hinh anh 3
Căn chòi lá của gia đình bà Nguyễn Thị Thành. (Ảnh: Kim Thược)
Nhắc chúng tôi rời khỏi mảnh đất này năm lần bảy lượt không được Thanh như nổi điên: "Tất cả đi ra hết đi. Dì cũng không được vào, không ai được vào đây cả. Dì đừng có hỏi nữa. Dì đưa người ta quay lại đi. Dì nghe cháu nói là được còn gì nữa. Nếu nghe lời chấp hành thì đi ra khỏi đây đi. Đừng để đến khi phải tức giận lên".
Cách đây hơn chục năm, khi nghe tin đứa con thứ 2 nhà bà Thành mất, chính quyền và bà con nhân dân cũng tới thăm. Công an huyện cũng về làm việc nhưng họ nhất quyết không đưa con ra nghĩa trang mà chôn lại trong vườn nhà. Dù không vào bên trong nhưng chúng tôi vẫn phải để ý xem quân số thế nào. Thiếu người nào là chúng tôi sẽ lập tức đến ngay".Thấy Thanh có vẻ nổi cáu nên bà Dung ngậm ngùi khuyên chúng tôi quay quay lại. Lúc này, phía công an và ông Chủ tịch xã Thành Vân vẫn còn đứng bên ngoài. Ông Vũ Đình Mười - Phó trưởng công an xã Thành Vân phân trần: "Không phải chính quyền địa phương ở đây không quan tâm đến họ. Chúng tôi muốn quan tâm cũng không được. Mỗi lần chúng tôi đến họ lại đuổi về.
Video: Vợ chồng ông Giám đốc Ban quản lý rừng phòng hộ Thạch Thành kể chuyện gia đình bà Nguyễn Thị Thành (Kim Thược)
Cả gia đình nằm chung với xác chết
Ngồi trong căn nhà khang trang giữa nông trường cây trái rộng hơn 10ha, ông bà Dung - Hồ rất thoái mái khi trò chuyện với chúng tôi. Ông Phạm Văn Hồ - Giám đốc Ban quản lý rừng phòng hộ Thạch Thành là người có nhiều năm gắn bó với mảnh đất này nên hiểu rõ nhất nguồn cơn câu chuyện.
Tan mat nhung chuyen ky di chua tung co trong ngoi nha la lung o Thanh Hoa hinh anh 4
Họ dựng mấy chục căn chỏi lá thất lè tè như thế này trong vườn nhà. (Ảnh: Kim Thược)
Ông Hồ kể lại: "Trước đây, khi hai cô chú Thành - Thái nghỉ hưu tôi đã cho một chuyến xe để chở toàn bộ tài sản gia đình về quê dưới Nga Sơn rồi. Hộ khẩu gia đình họ đã chuyển về Nga Sơn nhưng họ không về mà quyết tâm ở lại đây lập nghiệp".
"Bình thường, người bán trâu bò đi vì thiếu tiền sinh hoạt, hoặc bỏ ngân hàng tiết kiệm. Nhưng lạ là gia đình nhà bà Thành lại đi mua bát về để úp xuống nền nhà. Sau một thời gian, khi các cửa hàng không bán bát đĩa cho gia đình nhà bà Thành nữa thì lại đi mua những cái lốp xe về đốt, lấy những sợi thép cuốn thành những con chỉ rồi bỏ xuống giếng.
Mấy năm nay, thực tế chúng tôi xuống thăm hỏi đưa quà tết thì bà Thành không nhận. Hàng tháng, ông Thái vẫn cứ đi về Nga Sơn để lấy lương bình thường. Gia đình cứ sống độc lập chứ không quan hệ với hàng xóm, cộng đồng. Ông chồng ra đường, gặp mọi người vẫn chào hỏi còn vợ với hai đứa con thì tuyệt nhiên không thấy xuất hiện.
Tan mat nhung chuyen ky di chua tung co trong ngoi nha la lung o Thanh Hoa hinh anh 5
 Ông Vũ Đình Mười  - Phó trưởng công an xã Thành Vân có mặt tại vườn nhà bà Nguyễn Thị Thành. (ẢNh: Kim Thược)
Ngày trước, cây cối chưa um tùm như bây giờ, thỉnh thoảng người ta còn nhìn thấy bà Thành làng vảng trong khu vực hiên nhà. Dần dà, cuộc sống cô lập khiến cỏ mọc um tùm, gai đâm khắp lối thì không ai nhìn thấy bà Thành nữa. Muốn quan tâm qua hỏi thì bị người ta vác dao đuổi. Sức khỏe của bà Thành thế nào hàng xóm cũng chỉ nắm bắt được qua ông chồng.
Sự việc xảy ra từ năm 2001, đến nay cũng đã 17 năm. Nghe ông chồng kể, bà Thành hàng ngày chỉ uống nước dừa và ăn chay. Chuyện này là quá kì lạ. Kì lạ đến mức độ không thể tin nổi. Trước đây, khi là công nhân bà ấy rất khôn lanh, tự dưng bà ấy bị như vậy ai mà tin cho được".
Tiếp tục câu chuyện của ông Hồ, bà Dung tiếp lời: "Thời kì mới bị, tự dưng bà ấy lên nhà tôi và nói rằng: Dì Dung ơi. Tôi tới đây là phải làm việc Thánh. Tôi hẹn dì đến năm 2010 khi tôi hoàn thiện việc Thánh và sẽ cho dì là người đầu tiên gặp mặt. Chú dì cứ cố gắng giúp người nghèo đi rồi sẽ có phúc".
Tan mat nhung chuyen ky di chua tung co trong ngoi nha la lung o Thanh Hoa hinh anh 6
Tất cả các lối đi vào nhà đều bị rào. (Ảnh: Kim Thược)
Thấy phán như vậy, bà Dung chỉ nghĩ đơn giản là bà Thành muốn học đòi làm thầy đồng cốt. Khi bán một đàn trâu bò đi được tất thảy 13 triệu cũng chưa có biểu hiện ngộ hay dại. Sau đó bà thấy cả gia đình dùng xe đạp chở từng thùng bát to về bà Dung mới hỏi. Lúc này bà Thành trả lời: "Tôi đang làm việc Thánh nên dì đừng có hỏi nhiều".
Sau khi không ai bán lưỡi cày cho nữa thì lại chuyển sang thu gom lốp xe và bao bì. Việc mua bao bì cũng rất kì công. Mấy mẹ con ngồi gỡ từng sợi ra, cuộn thành dây thừng, rồi tiếp tục cuộn tròn lại to như những chiếc trống cái.Hiểu chuyện, bà Dung xuống các đại lý bán bát đĩa và can thiệp ngay là không được bán bát đĩa cho vợ chồng nhà Thành - Thái nữa. Mua bát không được gia đình lại chuyển qua mua lưỡi cày. Mua lưỡi cày về trồng thành những cái cây cao vút. Khi được hỏi thì bà Thành bảo "làm thế để thu tín hiệu từ năm châu".
Tan mat nhung chuyen ky di chua tung co trong ngoi nha la lung o Thanh Hoa hinh anh 7
Bà Nguyễn Thị Dung - Bí thư chi bộ, BQL rừng Thành Vân - Lâm trường Thạch Thành. (Ảnh: Kim Thược)
Khi vợ chồng bà Dung ở gần và thấy lạ có mời bố và cậu của bà Thành dưới Nga Sơn lên để tìm hướng giải quyết xem có phải vấn đề ma quỷ hay không, bởi nếu mà là ma quỷ hành như lời đồn đại thì mượn thầy về làm lễ.
Bà Dung tỏ vẻ thất vọng: "Tối hôm đấy ông bố cũng nhất trí rồi nhưng không hiểu sao sau một đêm ngủ lại nhà bà Thành lại thay đổi ý kiến. Sáng hôm sau ông bố nói chuyện rằng: Tôi thấy hắn làm được đó, tối hôm qua tôi cũng ngồi làm cùng vợ chồng và các con hắn.
Dần dần, những người thân như ông, bà, cô, dì, chú. bác, anh em... nhà ấy có lên đây, ban đầu ai cũng quyết tâm đưa họ về đi bệnh viện nhưng cứ sau một đêm ở lại là đổi ý. Thậm chí, có người còn ở lại tham gia làm cùng. Ba đứa con dạo đó quỳ gối đào đất chôn bát, chôn sắt nhiều đến mức sưng phồng hai chân. Không hiểu sao bà ấy lại có thể sai khiến, đầy đọa chúng nó làm những việc kỳ lạ như vậy".
Tan mat nhung chuyen ky di chua tung co trong ngoi nha la lung o Thanh Hoa hinh anh 8
Ông Phạm Văn Hồ - Giám đốc Ban quản lý rừng phòng hộ Thạch Thành. (Ảnh: Kim Thược)
Nhưng chuyện kì lạ nhất là việc đứa con thứ hai chết nhưng họ không hề hay biết. Hàng xóm không thấy cậu con thứ hai tên Tâm của hai ông bà đâu, hỏi thì bảo cháu đang ngủ. Đến khi có mùi hôi thối bốc ra từ căn nhà, người dân mới biết cậu ta đã chết. Vậy mà hàng ngày bốn mẹ con vẫn nằm ôm nhau ngủ chung giường.
Ngày chưa xảy ra vụ việc, mấy đứa trẻ nhà Thành - Thái học rất giỏi. Thanh là chị cả, nằm trong đội tuyển học sinh giỏi Văn của trường phổ thông. Bởi vậy, thời kì đầu khi thấy Thanh bỏ học theo mẹ làm những việc kì lạ, cô giáo chủ nhiệm có ra thăm.Sau khi phát hiện, hàng xóm có vận động bà con đến thăm thì gia đình này không cho thăm viếng. Họ bảo không được phiền vì con họ đang ngủ. Khi chính quyền lên làm việc thì họ đã chôn xác con ngay sau tường nhà.
Khi nói chuyện với cô giáo Thanh bảo: "Cô có đi khắp nước Nam thì cũng không thấy gia đình nào giống gia đình nhà em. Cái việc này chỉ có gia đình nhà em lo được thôi chứ không ai lo được cho nhà em cả. Cô về đi".
Cũng kể từ sau cái chết của Tâm thì không ai dám bén bảng tới gần khu nhà ấy nữa. Khu nhà bà Thành dần hoang vu và trở nên huyền bí, xa lạ hơn đối với tất cả người dân địa phương ở đây.
Video: Hàng xóm kể lại những chuyện kỳ lạ về gia đình bà Nguyễn Thị Thành (Kim Thược)
Nguồn: https://vtc.vn/
[tintuc](Nem Thanh Hoá tại Sài Gòn) -Lần đầu tiên em viết về anh, người con trai Thanh Hóa. Em vốn ghét người Thanh Hóa, không vì lí do gì, chỉ biết ghét và ghét. Vậy thôi.
Em gặp anh lần đầu trong quán cà phê Hoa Vàng Phố của những ngày hè nóng nực đầu tháng 6. Có lẽ là duyên anh ạ! Với em nó duyên lắm. Hôm đó em hẹn Hony đi ăn sáng nhưng bạn của Hony (người mà Hony dành một chút tình cảm đặc biệt) lại rủ Hony đi uống cà phê. Lúc đó, thật sự em chẳng muốn đi, nhưng phần Hony năn nỉ, phần do tò mò người Hony thích như thế nào nên em cũng lất thất bước vô quán… Hồi đó, mặt em nổi đầy mụn và xấu xí lắm nên gặp người lạ em cũng ngại.

Vào quán, em không nhớ có chào anh không nữa nhưng thật sự lúc đó người em chú ý là bạn của Hony . Em chọc và gây cười bằng cái vốn hài hước của mình. Và anh cũng đã để ý em từ đó phải không, Người Tình?
Ngày hôm đó, anh mờ nhạt trong em lắm lắm. Cứ nghĩ là anh có vợ rồi. Uhm, thì thường người có vợ mới có bụng bia chứ. Hi. Thấy khuôn mặt tròn tròn, dáng lùn lùn, lại là dân Thanh Hóa nữa em chẳng thèm để ý cũng phải.
Cà phê xong 2 chị em đi ăn sáng, em xin nick bạn của Hony, add để nói chuyện vậy mà anh lại add trước nick em…
Và cũng bắt đầu từ đó, em và anh thường chat với nhau…
Anh vẫn thường nói, anh đang cưa em đấy.
Em thì vẫn giả vờ như không biết. Cưa gì mà hiếm lắm mới gọi điện, hiếm lắm mới nhắn tin hỏi han, đã vậy cũng hiếm lắm mới rủ rê cà phê… Ghét.
Mà em cũng chưa thích anh mà… Ôi dân Thanh Hóa.
Nhưng lạ lắm, mỗi lần online không thấy nick anh sáng em lại thấy thiêu thiếu.
Uhm. Lạ lắm. Không thể nói được nhưng khẳng định đó không phải là yêu. Chỉ biết hình như mình đã dành cho anh một chút cảm tình…
nem thanh hoa ho chi minh
Lạ lắm. Không thể nói được nhưng khẳng định đó không phải là yêu (Ảnh minh họa)
Một ngày tháng 9.
Em nghịch ngợm nhảy vào nick anh và gọi Anh yêu !!!
Anh ngạc nhiên: Đừng làm anh khó thở…
Cuộc nói chuyện đó kéo dài không lâu nhưng kết thúc bằng 1 giao ước.
Anh gọi em là Vợ yêu còn em sẽ gọi anh là Người Tình.
Em nói anh phải nhắn tin cho em ít nhất 1 ngày 2 lần và anh cũng bắt em phải nhắn tin 1 lần trong ngày cho anh. Hai anh em bắt đầu cho một trò chơi, có lẽ cũng thú vị anh nhỉ?
Anh làm đúng như lời giao ước. Luôn nhắn tin đều đặn cho em, chia sẻ một vài câu chuyện trong công việc và tuyệt nhiên hok có chuyện tình cảm trong đó.
Em vẫn thường động viên anh khi nghe công việc của anh gặp sự cố hay vướng ngại, và cũng tuyệt nhiên em ít chia sẻ đời sống riêng tư của mình.
Rồi, em chuyển về Ban Mê làm việc. Em buồn, rất buồn. Và trong vô vàn lí do đó có anh.
Anh và em cũng thường hay hẹn gặp nhưng rồi lại không thể gặp nhau. Cứ như ông trời không cho anh hem mình gặp nhau vậy.
Em: Anh em mình không có duyên gặp nhau rồi anh ạ!!!
Anh: Uhm, không có duyên gặp nhau nhưng có duyên vợ chồng.
Một lời nói đùa nhưng Em vẫn nghe tim mình xốn xang.
Cuối tháng 10, em có chuyến công tác ở Đăk Nông. Hai anh em hẹn gặp nhau… Và lần này chúng ta đã được gặp nhau thật. Em hơi ngạc nhiên khi anh đón em bằng xe 4 bánh, em cứ nghĩ anh bán xe trong 1 lần làm ăn thua thiệt cơ.
Em bị say xe nên cũng ngài ngại.
Lần thứ 2 gặp anh, lại đi riêng. Vậy mà, em thoải mái đến lạ. Em cười và nói như thể 2 anh em mình thân nhau lắm lắm. Em cũng hơi bất ngờ về mình, bởi lẽ em rất ít nói khi gặp người lạ, chỉ trừ khi bên cạnh em có 1 người thân nào đó em mới có thể nghịch ngợm và nhí nhảnh được. Vậy mà.. Hì, lạ anh nhỉ???
Tối đó, hai anh em cùng đi ngắm sao như lời hẹn từ trước. Sao hôm đó sáng thật, sáng vì có em như lời anh nói. Hì. Thời gian bên cạnh anh trôi qua thật nhanh, lúc ấy em muốn đứng thêm 1 chút nữa và gần anh thêm 1 chút nữa… Nhưng khi anh khoát tay lên vai em, em lại nhẹ nhàng lảng tránh sự đụng chạm ấy. Với em, như thế vẫn còn quá sớm... Em cổ hủ quá phải không anh?

Anh lên lịch cho cuộc hẹn thứ 2, nhưng em từ chối. Bởi em lên công tác có 4 ngày nên tranh thủ gặp thêm 1 vài người bạn cũ. Có lẽ anh buồn và em cũng thấy hơi hơi buồn khi không đi cùng anh.

nem thanh hoa ho chi minh

Anh và em cũng thường hay hẹn gặp nhưng rồi lại không thể gặp nhau (Ảnh minh họa)
Ngày thứ 2 sau lần gặp thứ 2 anh im lặng.
Ngày thứ 3. Im lặng.
Ngày thứ 4. Cũng là sự im lặng.
Em rối ren với những câu hỏi tại sao xuất hiện không ngừng trong đầu? Sao vậy nhỉ? Sao anh không nhắn tin, sao anh không hẹn hò, sao anh lại im lặng??? Và, em mang trong mình những câu hỏi ấy đến khi về Ban Mê…
Lần gặp thứ 3 không có.
Trưa thứ 2 em nhận tn từ anh. Vui lắm. Anh nói anh vô công trường từ tối thứ 6. Em trách anh vô tâm không thèm nhắn tin hỏi han em. Anh cười xòa.
Anh nói: Mình làm thật nha em.
Em: ?
Anh: Là Người tình thật chứ không giả nữa?
Em: Đây có phải là 1 lời tỏ tình không?
Anh: Không phải, tỏ tình thì phải có sự chuẩn bị. Chờ khi nào anh em mình đi ngắm sao anh sẽ tỏ tình.
Một lời hứa phải không? Em coi đó là 1 lời hứa, anh nhé !!!
1.11.2011
10h anh nhắn tin: Em, hôm nay ngày 1/11/11 anh chính thức tỏ tình với em. Anh yêu em.
Cảm xúc lúc đó của em như thế nào nhỉ? Bình thường. Uhm. Bình thường lắm. Đáng ra, em phải giận anh mới phải. Sao anh lại tỏ tình bằng tin nhắn.??? Như đang đùa giỡn vậy sao? Anh coi thường cảm xúc của mình hay em chẳng đáng để anh yêu? Em có cảm giác anh không chân thành…
Em nhắn lại sau 1 hồi đắn đo: Nếu anh xuất hiện trước mặt em trước 11h tối nay, em sẽ trả lời. Còn nếu không thì coi như giữa 2 anh em mình chưa có chuyện gì xảy ra…!!!
nem thanh hoa tphcm

Lần thứ 2 gặp anh, lại đi riêng. Vậy mà, em thoải mái đến lạ. (Ảnh minh họa)
Em nghĩ anh cũng sẽ chẳng xuống đâu nhưng trong lòng cũng nuôi 1 hi vọng, em dọn dẹp lại căn phòng nhỏ của mình, biết đâu anh xuống thì vẫn có chỗ để ngủ. Uhm. Biết đâu.
Và… anh không xuống thật. Buồn. Có buồn.

Thất vọng về anh một chút. Hụt hẫng trong lòng một chút… Uhm. Chỉ 1 chút thôi mà.
1 ngày anh không nhắn tin. 2 ngày rồi 3 ngày anh đều im lặng.
Trước đây dù có bận đến đâu chăng nữa anh cũng sẽ nhắn tin cho em và không để quá 3 ngày. Vậy mà, anh khác rồi.
Anh nhìn thấy nick em sáng anh cũng không thèm vô gọi vợ yêu như những lần trước. Có gì đó lướt qua trong tim làm em nhói đau.
Sáng 4.11, em online, anh chào. Em nói anh cứ hãy bình thường với em như trước đây đi nhưng anh không trả lời. Ừ thì có lẽ anh sẽ không bình thường sau khi nói yêu em, nhưng em cũng có khác gì anh đâu. Em cũng khó xử lắm mà.
Em nhận ra… Tình cảm em dành cho anh nó đang đi lạc. Em không còn ghét dân Thanh Hóa nữa mà trái lại em tìm hiểu về họ nhiều hơn, tìm hiểu để mà yêu anh ạ…
Em nhận ra… Mình thích anh thật rồi. Có lẽ anh sẽ nhìn em bằng con mắt khác khi anh đọc được những dòng chữ này, con gái gì mà bạo dạn quá mất hết “giá” phải không anh? Nhưng em mặc kệ, em sống thật với cảm xúc của mình và em không quen lừa dối bản thân.
Anh đừng hỏi tại sao em lại thích anh, đơn giản chỉ vì thích là thích thôi anh ạ. Tình yêu vốn có những lí lẽ riêng mà không ai có thể trả lời được. Có lẽ, tại em thoải mái và được là chính mình khi bên cạnh anh. Mà cũng có lẽ vì cách anh cua em, nó nhẹ nhàng chứ không vồn vã như những người khác… Một cách tán tỉnh lạ nên làm em để ý chăng. Hì.
Em nhận ra… Cái cảm tình nhỏ bé của mình dành cho anh nó lớn lên rất nhiều sau lần gặp thứ 2. Và em cũng tự dằn lòng mình tự hỏi: Mình thích anh vì anh chính là anh hay vì cái sự nghiệp mà anh đang nắm giữ? Đa số con gái thời nay đều sống thực dụng. Em sợ mình cũng nằm trong đa số đó…???
Nhưng. Nếu là sự nghiệp. Thì những mong mỏi trong em là gì? Những ngóng trông, đợi chờ anh trong em là gì? Những nỗi nhớ trong em là gì? Và cả những nhói đau trong tim em nữa? Đó là gì?
Em nhận ra… Mình đợi chờ tn của anh nhiều hơn, có những lúc em ẩn nick vì chỉ cần thấy nick anh sáng em cũng thấy nhẹ nhõm. Em thấy lo lắng khi anh nói dạo này công việc anh gặp trục trặc và vui rất nhiều khi anh nói đã ổn rồi…

Em nhận ra… Tình cảm em dành cho anh nó đang đi lạc. Em không còn ghét dân Thanh Hóa nữa mà trái lại em tìm hiểu về họ nhiều hơn, tìm hiểu để mà yêu anh ạ… (Ảnh minh họa)
Em nhận ra… Mình đang biết nhớ, biết chờ 1 người. Và anh chính là người giúp em nhận ra điều đó. Uh, đã lâu lắm rồi em mới có lại những cảm xúc ấy và em trân trọng cảm xúc của riêng em, trân trọng cái tình cảm đang hình thành trong trái tim mình.
Uhm. Càng ngày em càng nhận ra tình cảm của mình càng đi lạc hướng anh ạ!
Chà. Con gái thì phải kiêu kỳ chứ anh nhỉ như thế con trai mới thích, bản năng của con trai là đi chinh phục mà.
Chà. Em khác những người con gái đó mất rồi và anh, anh thì sao? Anh vẫn sẽ dành cho em thứ tình cảm mang tên Tình Yêu chứ?
Em vốn ghét người Thanh Hóa, không vì lí do gì, chỉ biết ghét và ghét. Vậy thôi.
Ừ, và hôm nay em thích người Thanh Hóa cũng chẳng vì lí do gì, thích và thích, vậy thôi. Hì.
Em biết, tình cảm của em dành cho anh chưa đủ lớn để gọi là Tình Yêu nhưng anh hãy giúp em nuôi dưỡng nó lớn lên mỗi ngày, được không anh?
Hôm nay, ngày 4.11
Hôm nay, em vẫn chờ anh…
Hôm nay, em vẫn muốn cho anh 1 cơ hội. À không, em cho chúng ta cơ hội. Ừ thì, biết đâu đấy, anh và em lại đi chung trên 1 con đường mang tên chúng mình, anh nhỉ??? Uhm… Biết đâu đấy.
Lần gặp đầu tiên, anh thích em.
Lần gặp thứ 2, em thích anh.
Lần gặp thứ 3, chúng ta sẽ là 1 đôi… Anh nhé, Người tình.
Vợ yêu.
Hằng Nguyễn ( nguyenhangbdn@yahoo.com.vn )
[/tintuc]


1. Bởi người Thanh Hóa nổi tiếng là thông minh hiếu học. Con chỉ lượn một vòng quanh các trường Đại học lớn ở Hà Nội mà xem, đâu đâu cũng thấy người Thanh Hóa.
2. Từ xưa Thanh Hóa đã được coi là cái nôi nhân tài, là “đất học” của Việt Nam. Con nhìn vào kỳ thi Đại học mấy năm gần đây mà coi, thủ khoa toàn xuất thân ở đây cả. Thật đáng KHÂM PHỤC!
3. Vấn đề là ở chỗ đó con ạ! Người ta nói cưới người thông minh quá chỉ khổ thôi. Được họ chăm lo hết các vấn đề thì mình còn biết làm gì nữa chứ.
4. Bởi họ toàn là con cháu của vua chúa thời xưa thôi. Con có nghe câu “Vua xứ Thanh, thần xứ Nghệ” không? Thanh Hóa là nơi phát tích của 4 triều đại phong kiến: Tiền Lê, Hậu Lê, nhà Hồ, nhà Nguyễn và hai dòng chúa là Chúa Trịnh và Chúa Nguyễn.
5. Mẹ nghe nói có Long mạch đế vương ở Lam Sơn rồi cả thế đất “Rồng không chân” gì đó. Họ mang dòng máu quý tộc như vậy, chắc phải có phúc lắm mới cưới được một người Thanh Hóa đấy Con ạ.
6. Bởi họ quá đỗi chân thành, chất phác, không biết nói những lời “ngọt như mía lùi”. Họ sống đơn giản lắm, “ăn thẳng nói thật”. Con thì vốn quen nghe những lời “êm tai” ninh nọt, có sống được với họ không?
7. Ấy thế mà họ lãng mạn vô cùng tận. Họ có cách tỏ tình rất riêng và ghi điểm xuất sắc. Con mà trúng chiêu này thì có “chạy đằng trời”. Thật đáng nể!
8. Bởi họ có vẻ khó gần nhưng khi đã quen và biết họ thì con sẽ quý mến họ như tri kỷ. Họ cực kỳ tốt bụng. Con thì quen được chiều chuộng, không thích là bỏ đi luôn. Có yêu họ là phải thay đổi bản thân con ạ!
9. Bởi họ rất trọng nghĩa, trọng tình mà lại thích hành hiệp giúp người. Con có muốn lấy một người như thế không?
10. Bởi họ sống đoàn kết lắm. Đi đâu cũng thấy Hội đồng hương Thanh Hóa, nổi trội hơn hội đồng hương nơi khác cả về số lượng cũng như chất lượng hoạt động. Tính con vốn biệt lập, mẹ e rằng….
11. Bởi nơi đây phong cảnh hữu tính, các bãi biển biết “giữ chân” người đấy. Người ở chẳng muốn đi, còn người đến cũng chẳng muốn rời
Biển Sầm Sơn đẹp nhất nhì cái vịnh Bắc Bộ này đấy Con.
Biển Hải Hòa
Biển Hải Tiến
Cầu Hàm Rồng
Thành Nhà Hồ
Thiền viện Trúc lâm Hàm Rồng
Hay Động Tiên Sơn khiến con ngỡ mình bị lạc vào tiên giới
12. Con lấy người Thanh Hóa rồi bị cảnh sắc nơi đây mê hoặc, chẳng muốn về quê mẹ nữa thì sao. Mẹ quyết không để mất con đâu!
13. Bởi nơi đây nổi tiếng có nhiều trai xinh gái đẹp.
Anh thơ
Trọng tấn
Quang Anh thế hệ trẻ
14. Con thì quen ăn mặc tuềnh toàng, chẳng có chút gì gọi là thẩm mĩ liệu có xứng với họ không?
15. Nhưng họ nổi tiếng là sống chung thủy. Yêu con rồi thì chỉ một lòng một dạ bên con thôi. Điều này thì mẹ thấy yên tâm!
16. Bởi không chỉ học giỏi mà con người Thanh Hóa cũng tài năng lắm con ạ! Đây là quê hương của nhiều người nổi tiếng đấy.
17. Giọng hát của con thì đủ tiêu chuẩn làm người ta “chạy mất dép”, cả tủ bài hát thì biết mỗi bài “Một con vịt”. Thôi, chân thành mẹ khuyên “Đừng lấy người Thanh Hóa”
18. Bởi ẩm thực Thanh Hóa đơn giản mà đặc sắc vô cùng con à. Nơi đây hội tụ nhiều đặc sản nức tiếng cả nước đây
Nem chua
Gỏi cá nhệch
Mắm tép
Bánh gai Thọ Xuân
19. Cưới họ rồi mà bỏ cơm mẹ nấu là không được đâu con ơi.
20. Bởi con người nơi đây kiên cường, bất khuất chịu gian khó lắm Con. Trong những năm tháng đất nước còn đói khổ, người ta phải ăn củ chuối, ăn cám lợn chứ có rau má mà ăn đã tốt. Người ta đói thì người ta ăn rau má, chứ không ăn trộm, ăn cướp, như vậy là đáng khen hay là đáng chê?
21. Họ là những con người yêu nước, biết vượt gian khó mà sống. Con biết không, xưa kia nhân dân Hoằng Hóa còn dũng cảm phá đường tàu để ngăn chặn thực dân Pháp trở khoáng sản từ Đông Dương về nước.
22. Ấy thế mà nhiều kẻ kém hiểu biết lại dùng hình ảnh “rau má và đường tàu” để nói xấu con người nơi đây. Nhưng “Đói cho sạch, rách cho thơm”, “Vàng thật không sợ lửa!”, họ để ngoài tai hết mấy chuyện này. NGƯỠNG MỘ thật!
23. Bởi nếu cưới họ rồi, con sẽ được gắn mác “người Thanh Hóa anh hùng” của Bác Hồ trao tặng cho con người nơi đâu. Mẹ biết con không muốn thế. Thôi, cưới ở đâu cũng được, chứ đừng Thanh Hóa con ơi!
24. Nhưng yêu và cưới người Thanh Hóa là điều may mắn lắm con ạ. Bởi vùng đất thân thương này sẽ gắn bó và trở thành một phần tâm hồn của con.
(Sưu Tầm)
(Nem Thanh Hóa tại Sài Gòn)-Nem chua là một món ăn truyền thống được nhiều người ưa thích, được làm từ thịt lợn, lợi dụng men của một số lá cây và thính gạo để ủ chín, cho hương vị chua ngon rất gợi sự thèm ăn nhưng với nguyên liệu chủ yếu là thịt sống lên men, không phải ai cũng có thể ăn được. Nó là một món phải  kiêng kỵ trong ăn uống với một số đối tượng.
Những người bị sán lá gan
  
Kiêng kỵ trong ăn uống người bị sán lá gan không được ăn nem chua
Bệnh sán lá gan chủ yếu lây lan qua đường ăn uống, vì vậy chế độ ăn uống phải được quan tâm cao. Với đặc thù là thịt sống và chín sinh học chứ không phải chín bằng nhiệt, nên sự tiêu diệt các vi sinh vật ở nem chua rất khó khăn, dễ nhiễm sán lợn.
Khi sán lá gan đang phát triển trong cơ thể mà tiếp tục ăn thì tăng nguy cơ lây nhiễm sán lá gan. Vì vậy để đảm bảo cho cơ thể không mắc hay điều trị sán lá gan thì cần ăn chín uống sôi, tránh ăn các loại thực phẩm có lợi cho sán lây lan vào cơ thể, theo Phụ nữ today.
Những người bị bệnh gút
Bệnh gút là hậu quả của tăng axit uric máu, một sản phẩm chuyển hoá cuối cùng của các nhân purin thành phần axit nhân tế bào (acxit nucleic). thường gặp ở nam giới, tuổi trên 40. Bệnh thường có những đợt kịch phát, tái phát nhiều lần rồi trở thành mãn tính.
Nguời bị bệnh gút cần tránh ăn nem chua vì chính những chất chua làm cho axit uric tăng cường lắng đọng vào khớp cấp tính.
Phụ nữ có bầu

Phụ nữ có bầu cần chú ý kiêng kỵ trong ăn uống, nhất là với  món nem chua 
Phụ nữ có bầu không nên ăn thực phẩm sống, nấu chưa chín bởi các loại thực phẩm này dễ bị nhiễm khuẩn gây hại cho thai nhi. Trong trường hợp xấu có thế gây sẩy thai, thai chết lưu và nhiều vấn đề nghiêm trọng khác.
Vậy nên, nem chua, gỏi sống hay thực phẩm thịt cá chưa chín sẽ ẩn chứa nhiều nguy cơ gây bệnh bà bầu cần phải tránh để bảo vệ cho bản thân và cả thai nhi.
Người bị viêm đại tràng co thắt
Viêm đại tràng co thắt là bệnh rất phổ biến, triệu chứng điển hình của bệnh là có thể bị đau ngay sau ăn, hoặc khi ăn no. Đặc biệt, người bệnh thường cảm thấy đau khi ăn một số thức ăn lạ, đồ chua, cay, lạnh…
Người bị viêm đại tràng co thắt thường đau ở vị trí vùng bụng dưới rốn, đau quặn, ợ hơi, đầy bụng, khó tiêu. Khi bị viêm đại tràng, trong chế độ ăn uống nên chú trọng đến yếu tố vệ sinh an toàn thực phẩm, không ăn các loại thực phẩm còn tươi sống như rau sống, nem chua, nem chạo, tiết canh, lòng lợn, gỏi cá…

(Nem chua Thanh Hóa tại Sài Gòn) – Bà con nhà mình đang có nhu cầu mua nem chua Thanh Hóa ở Sài Gòn thì nên tìm hiểu những vấn đề sau  nhé:
- Nem phải chính gốc Thanh Hóa: Tức phải có công thức từ Nem chua Thanh Hóa, được làm từ Thanh Hóa. Chứ có mấy nơi làm cũng công thức đó nhưng sản xuất nơi khác thì mình cho rằng không còn làm nem chua chính gốc Thanh Hóa rồi.

- Nem phải an toàn, người nhà làm càng tốt: Nhiều khi mấy cái giấy chứng nhận vệ sinh an toàn thực phẩm này nọ kia chỉ được mua bằng tiền. Nếu mình không tin được ai thì tốt nhất nên tin người nhà. Hàng nem nhà mình là do mấy anh em trong làm đấy mọi người à.
- Thời gian từ khi làm nem đến khi giao nem phải ngắn: Nem nhà mình làm buổi tối là sáng hôm sau leo xe máy lạnh vào Sài Gòn liền. Nem đảm bảo ngon và vừa vị nhé.

- Bóc nem ra thấy là khô, không chảy nước: Cái này phải chú ý nhé mọi người. Bóc nem ra mà thấy lá đầy nước là nem không ngon rồi và thường sẽ bị chua hoặc quá ngày sử dụng.
Chúc mọi người chọn được nem ngon để thưởng thức nhé!